Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2007

buc thu tinh cuc hay

"Em yêu ! Anh biết viết gì đây ngoài những dòng chữ thể hiện rằng " Anh nhớ em " .. Anh nhớ em ,nhớ em hơn bao giờ hết ... tất cả những gì Anh muốn nói với em chỉ đơn giản có 3 chữ rằng Anh nhớ em . Một nỗi nhớ làm cho con tim Anh thêm buôn bã , Anh đã từng tự hỏi mình rằng tại sao không thể quên được tất cả những gì đã qua , không thể sống thanh thản và nhẹ nhõm so với những gì mà em đã nói với Anh . Một tình yêu mong manh , mỗi nỗi buỗn mãi mãi và tất cả có lẽ chỉ là một làn sương mờ ảo trong một buổi sớm ban mai . Trong tình yêu của đôi ta chẳng có ai là người có lỗi cũng như chẳng có ai là không hi vọng đến những gì tốt đẹp đến với nhau ... cả hai chúng ta đã từng cố gắng để vượt qua tất cả những thử thách mà cuộc sống và tình yêu mang lại . Trong sự thử thách đó và cuối cùng ai là người thất bại ... là Anh hay là em hay chằng là ai cả ? Em yêu.... Trong bao đêm Anh đã mất ngủ chỉ vì nỗi ám ảnh , chỉ vì những nỗi nhớ và cũng đơn giản chỉ vì bức chân dung mà em đã từng tặng Anh đó thôi ... Anh muốn quên đi tất cả những kỷ niệm đã qua nhưng không thể nào quên , Anh muốn thôi nghĩ đến em nữa những càng cố gắng xóa bỏ hình bóng em thì hình bóng đã càng xuất hiện trong tâm trí Anh và cả trong những giấc mơ kéo dài của cuộc đời . Liệu tất cả có kết thúc nhanh đến vậy không và liệu chúng ta có dễ dàng quên được nhau ... đoạn cuối con đường hạnh phúc thật đáng tiếc hai ta đã không gặp được nhau . Có thể là do em đến muộn hay Anh đã đáng trí quên ngày định mệnh đó ... và rồi em sẽ cùng với ai đây , em yêu ! Anh sẽ không hỏi tại sao và cũng không bao giờ muốn giải thích với em rằng điều gì đã làm Anh dễ dàng nói lời chia tay đến em .. Xin đừng bao giờ nghĩ Anh quá nông nổi hay đã quá bốc đồng khi chọn cho mình một nỗi đau mãi mãi . Tất cả rồi cũng sẽ qua thôi em yêu ! Anh sẽ chẳng bao giờ hiểu được lời giải cuối cùng trong bài toán tình yêu vô số nghiệm . Thời gian sẽ trả lời tất cả và cũng chính thời gian sẽ làm hàn gắn những vết thương trong mỗi chúng ta để rồi một ngày nào đó trên con đường đời của định mệnh mong sao chúng ta sẽ không bao giờ có cớ hội gặp lại nhau nữa vì không ai trong chúng ta muốn làm tổn thương đến nhau . Đến một ngày nào đó em sẽ hiểu hết những tình yêu mà Anh đã và sẽ mãi mãi chỉ dành tặng cho riêng em và mong rằng em cũng sẽ hiểu đã có những quãng thời gian em đối với Anh quan trọng ra sao .... Nếu tất cả những tình yêu trên cõi đời này đều mong manh như thủy tinh thì nguyện cả đời này Anh sẽ không yêu một ai nữa ... tất cả sẽ tự tìm đến mỗi bên Anh trong những đêm tối cô đơn và buồn bã . Nếu một lúc nào đó nếu em cảm thấy cô đơn hay cần sự chia sẻ nhất xin hãy nghĩ đến Anh ... xin hãy nghĩ đến người đã vì em mà đau khổ,người đã vì em mà đau đớn và cuối cùng xin em hãy nghĩ đến những kỉ niệm đẹp khi chúng ta bên nhau . Có thể trong những lúc đó ở đây mình Anh ngồi cũng đang suy nghĩ và cầu nguyện cho những điều hạnh phúc nhất cõi đời này đến bên cuộc đời em.Không có gì là mãi mãi phải không em và cũng chẳng có gì là không thể trên cõi đời này cả nhưng có một sự thực đã luôn và sẽ mãi mãi tồn tại trên cõi đời này rằng suốt cuộc đời này Anh sẽ mãi yêu em...mãi dành cho riêng em ! Dù tình yêu đó chỉ là trong giấc ngủ , trong hơi thở và cả trong những kỉ niệm đã qua ....... Xin đừng khóc khi tình yêu đã chết và cũng xin đừng bao giờ để tang cho một cuộc tình có kết thúc buồn bã mà hãy coi như tình yêu đó là vĩnh hằng trong kỉ niệm . Hãy để tất cả những nỗi buồn lạc lối trong mê cung của thời gian nhé !Em yêu ! My Love... "

buc thu tinh2

Em yêu dấu,Cũng giống như nhà thơ cần nguồn cảm hứng sáng tác để làm nên tác phẩm kiệt tác,Anh cần em,.....Cũng như người nghệ sĩ cần đến chủ đề cho tác phẩm nghệ thuật của mình,Anh rất cần có em....Cũng như thầy giáo luôn muốn các học trò của mình là những người trưởng thành và tiến bộ,Anh rất cần có em....,Cũng giống như người nhạc sĩ cần có chủ đề để tạo một bản nhạc giao hưởng du dương lưu truyền muôn thưở.Anh rất cần em....Bởi vì nếu thiếu vắng em, cuộc sống anh thực sự không còn nguồn cảm hứng, chẳng có tác phẩm nghệ thuật nào có thể thỏa mãn được ánh nhãn quan của anh, và chẳng còn ai được xem là vĩ nhân để anh khâm phục và tôn kính, và cũng chẳng có bản nhạc du dương nào có thể ru ngủ được thời gian vô giá của lòng anh. Cuộc sống của anh chỉ tồn tại một màu xám đục chứ chẳng phải là thứ ánh sáng huyền diệu muôn màu muôn vẻ và anh sẽ chẳng còn là chính mình nữa.Trước đây, anh chưa từng sử dụng những lời lẽ chuẩn mực nhất để bộc lộ tình cảm mà anh đã dành cho em, và những tình cảm thầm kín nhất mãi vẫn được khóa chặt trong thâm tâm sâu thẳm của trái tim anh. Và chẳng còn gì hơn qua lá thư này, anh muốn thổ lộ với em (hoặc tên người nhận) tình yêu thầm kín và sự hy sinh vĩnh hằng mà anh chỉ dành riêng cho em.Yêu em mãi,

Em không muốn mãi là một virus

Người yêu của em! Anh hãy cho phép em gọi anh như thế (một lần thôi) lần đầu và cũng là lần cuối, mặc dù em biết anh không hề muốn. Em là một kẻ mù quáng trong tình yêu phải không anh? Bởi đã nhiều lần anh lạnh lùng nói với em rằng: "anh không hề yêu em, anh đã có bạn gái". Thế nhưng em vẫn bất chấp tất cả lao vào yêu. Em khờ dại khi nghĩ rằng một ngày không xa, anh sẽ nhận ra tình yêu chân thành nơi em rồi chấp nhận. Nhưng em đã lầm, em càng quan tâm anh bao nhiêu thì anh lại càng khinh bỉ, càng xa lánh em bấy nhiêu. Em có cảm tưởng rằng anh sợ em như sợ một loại virus gây bệnh. Em đau đớn khi gửi hết lá thư này đến lá thư kia với những lời lẽ chân thật vậy mà anh không một chữ hồi âm. Nhiều lần nghe giọng anh cáu kỉnh, bực bội qua máy, em đã muốn xa anh, quên anh. Nhưng em quá yếu đuối để rồi không làm được điều đó. Dần dần trong em lẫn lộn giữa hận anh và yêu anh. Song cho đến hôm nay cái mối hận đó đã không còn nữa mặc dù nỗi đau đó để lại không phải nhỏ. Người giúp em xóa bỏ nó là Nam. Nam đeo đuổi em đã gần 7 năm, Nam dành cho em một tình yêu quá nồng nàn quá chân thành. Chính những cái "quá" đó ở Nam hướng về em đã làm cho em khó chịu và bực bởi vô cùng. Cũng như anh, em đã nói hết những suy nghĩ của mình với Nam, bởi em không hề yêu Nam. Nhưng dường như em càng trốn tránh thì Nam lại càng quan tâm đến em hơn. Đúng là "yêu mà không được yêu lại đó là một nổi khổ. Nhưng không yêu mà cứ bị đeo đuổi lại càng đau khổ hơn". Giờ thì em hiểu anh khổ sở đến thế nào khi bị em "đeo đuổi". Chắc anh cũng đã căm ghét em như em đã căm ghét Nam vậy, thậm chí anh con sợ cả việc gặp em nữa đúng không ?. Khi xa anh em chỉ muốn gửi một thông điệp tới cô bạn gái của anh rằng: Cô ấy có một người yêu tuyệt vời và tuyệt hơn cả. Đó là sự thủy chung trọn vẹn.
Suu Tam