Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2007

Em không muốn mãi là một virus

Người yêu của em! Anh hãy cho phép em gọi anh như thế (một lần thôi) lần đầu và cũng là lần cuối, mặc dù em biết anh không hề muốn. Em là một kẻ mù quáng trong tình yêu phải không anh? Bởi đã nhiều lần anh lạnh lùng nói với em rằng: "anh không hề yêu em, anh đã có bạn gái". Thế nhưng em vẫn bất chấp tất cả lao vào yêu. Em khờ dại khi nghĩ rằng một ngày không xa, anh sẽ nhận ra tình yêu chân thành nơi em rồi chấp nhận. Nhưng em đã lầm, em càng quan tâm anh bao nhiêu thì anh lại càng khinh bỉ, càng xa lánh em bấy nhiêu. Em có cảm tưởng rằng anh sợ em như sợ một loại virus gây bệnh. Em đau đớn khi gửi hết lá thư này đến lá thư kia với những lời lẽ chân thật vậy mà anh không một chữ hồi âm. Nhiều lần nghe giọng anh cáu kỉnh, bực bội qua máy, em đã muốn xa anh, quên anh. Nhưng em quá yếu đuối để rồi không làm được điều đó. Dần dần trong em lẫn lộn giữa hận anh và yêu anh. Song cho đến hôm nay cái mối hận đó đã không còn nữa mặc dù nỗi đau đó để lại không phải nhỏ. Người giúp em xóa bỏ nó là Nam. Nam đeo đuổi em đã gần 7 năm, Nam dành cho em một tình yêu quá nồng nàn quá chân thành. Chính những cái "quá" đó ở Nam hướng về em đã làm cho em khó chịu và bực bởi vô cùng. Cũng như anh, em đã nói hết những suy nghĩ của mình với Nam, bởi em không hề yêu Nam. Nhưng dường như em càng trốn tránh thì Nam lại càng quan tâm đến em hơn. Đúng là "yêu mà không được yêu lại đó là một nổi khổ. Nhưng không yêu mà cứ bị đeo đuổi lại càng đau khổ hơn". Giờ thì em hiểu anh khổ sở đến thế nào khi bị em "đeo đuổi". Chắc anh cũng đã căm ghét em như em đã căm ghét Nam vậy, thậm chí anh con sợ cả việc gặp em nữa đúng không ?. Khi xa anh em chỉ muốn gửi một thông điệp tới cô bạn gái của anh rằng: Cô ấy có một người yêu tuyệt vời và tuyệt hơn cả. Đó là sự thủy chung trọn vẹn.
Suu Tam

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ